Ta với người, ắt hẳn là không duyên
Vì chạm mặt nhau mà vô tình như chưa thấy
Ta ngẩn ngơ trong giây lát, còn người hình như không phải vậy
Người đã quên ta....
Có những điều người giấu kín chẳng nói ra
Ta cũng biết và vờ như không hiểu
Miếng ghép cuộc đời người còn thiếu
Đâu phải là ta....
Mọi kỉ niệm qua rồi, ta sẽ giữ riêng ta
Cho những năm tháng của tuổi đôi mươi không nhạt nhòa trong kí ức
Cho những rung động trước người là thực
Cho một tình yêu, mãi mãi không có bắt đầu!
Nguyễn Hải Nhân