Diễn Đàn Văn Thơ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Diễn Đàn Văn Thơ

Giao Lưu Thơ Văn - Không Chính Trị - Tôn Giáo
 
Trang ChínhTrang Chính  Trang ChủTrang Chủ  Sự kiện  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share | 
 

 Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6 ... 10 ... 15  Next
Tác giảThông điệp
Nguyên Hữu
Quản Trị Viên
Quản Trị Viên


Tổng số bài gửi : 1764
Ngày Tham Gia : 30/05/2015

Thơ Nguyên Hữu - Page 5 Empty
09102022
Bài gửiThơ Nguyên Hữu

CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC
 
Mùa hạ trước
Bé ngây thơ
Đâu biết
Nỗi buồn chia ly
Dâng
Ngập lòng anh…
Thời gian trôi nhanh
Một mùa hạ ngấp nghé
Bé thẫn thờ
Đối diện với chia ly
Nét buồn vương
Đôi mắt nai
Ướt, đỏ…
Thương…
Làn gió nào
Xoa dịu những hồn trinh
Hoa bằng lăng buồn bã trở mình
Tím một góc
Nằm phơi nỗi nhớ…
Gấp trang vở
Hàng phượng vỹ nức nở
Ngày mai…
Ngày mai…
Ngày mai…
Rồi òa khóc
Đầy sân trường
Lệ đỏ…
Một chút rơi
Một chút buồn sầu vợi
Cũng qua thôi
Anh cũng vượt qua rồi
Con đường dài phía trước dẫu chông gai
Nhưng mở ra biết bao điều rất mới
Cười lên em
Rồi cũng sẽ qua thôi…
 
07/2000
Nguyên Hữu
Về Đầu Trang Go down
https://trangthonguyenhuu.blogspot.com/

 Similar topics

-
» TỪ NGHIỆP - TỰ TRI - HẰNG NGUYỆN - ƯỚC NGUYỆN (Xướng Họa Đường Luật) Thẩm Thy Phượng _ hoanghoon
»  Ý Nguyện Của Anh (Thơ Liền Âm Tác Giả - Nguyễn Thành Sáng)
» Cám ơn anh Kim Nguyên
» Thơ Thao Thức - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) (1)
» Vẹn nguyên
Share this post on: reddit

Thơ Nguyên Hữu :: Comments

Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 18, 2023 5:38 pm by Nguyên Hữu
KỈ NIỆM THẮM
 
Phố vắng kìa giọt nắng nhạt rơi
Mênh mông ơi - nhạt nhòa nơi tôi đứng
Lặng lẽ bần thần tôi với chiều hè thôi
Chiều buồn bã buông hoàng hôn giăng chải
Tiễn mặt trời đi ngủ - mệt rồi ư?
Ở phía đó đám mây hờn lơ đãng
Hợp rồi tan với gió giỡn nô đùa
Tôi thấy nhé – tôi mơ màng… bỗng chợt
Chợt ùa về kỉ niệm thắm ngày xưa
Ngày hè cháy với nắng vàng rực lửa
Giục phượng bùng lên đỏ - tươi – thắm trên cây
Có kẻ nào sao mà nghịch ngợm
Trèo lên cây hái trộm phượng xuống rồi
Tay chuyền tay để lây từ phượng đấy
Tình bạn chúng mình thắm đượm với thời gian…

09/2003
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 18, 2023 8:04 pm by Nguyên Hữu
CƠN MƯA NGỦ MÊ
 
Đêm
Trời lạnh tái tê.
Mưa
Dường như bất tận.
Buồn gì?
Gào khóc chưa thôi.
Mưa vân rơi
Quanh em...
Lặng lẽ
Co ro
Ôm gối
Đợi chi?
Buồn...
Chợt khóc
Tức tưởi
Em gọi tên anh
Nghen nấc từng cơn.
Anh biết không?
Em vẫn đợi anh về
Trong mê sảng tên anh
Rồi có lúc ngất lịm
Anh chợt về
Em choàng tỉnh...
Ngác ngơ...
Tìm anh...
 
09/2003
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 19, 2023 8:33 am by Nguyên Hữu
Em rót cho anh ly rượu đầy
Anh đã uống đâu nào
Mà đã thấy say...
Ôi ly rượu đầy
Như tình em đấy
Dành cho anh cũng đầy ắp phải không?
Em là mùa Hạ - mùa Đông
Em luôn là thế đôi thay không ngờ
Để anh say ngất giấc mơ
Hai tay ôm chặt lấy em ấm nồng
Ứ... ừ... ngọ nguậy... phập phồng...
Rồi ngoan em đón nồng nàn nụ hôn...
 
09/2003
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 19, 2023 3:44 pm by Nguyên Hữu
VỀ QUÊ
 
Tôi về thăm lại quê hương
Cơn mưa vừa ngớt nắng vừa bừng lên
Ngỡ ngàng – gió dỗi yêu thương
Đào kia hé nở nhớ thương ai cười
Mừng mừng tủi tủi mình tôi
Bao la đồng lúa vẫy vui rì rào
Lá cành cây cối xôn xao
Thúc trồi non nẩy đón chào bạn xưa
Ngày xưa… - ôi những ngày xưa
Mái nhà ấm cúng lâu chưa về rồi
Bố ơi và cả mẹ ơi
Con về với bố mẹ rồi này đây…

09/2003
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 19, 2023 5:42 pm by Nguyên Hữu
CÂU CHUYỆN TRẦU CAU
 
Nhà anh lại ở đầu làng
Nhà em thì ở dưới làng cuối đê
Kể đường thì cũng hơi xa
Nhưng mà nghĩ lại chỉ bằng sải tay
Nhà anh có dãy cau này
Nhà em lại có giàn trầu xanh xanh
Cả làng chỉ có nhà anh
Và nhà em nữa song hành trầu cau
Nào ai cưới hỏi những đâu
Đều qua nhà anh
Đều ghé nhà em
Trầu em lại với cau anh
Chúc mừng hạnh phúc những đôi vợ chồng...
Cau trầu
Ai nỡ tách đâu
Em không làm vậy...
Nhưng đành thế sao?
Em mang đâu những câu cau
Về trồng từng dãy ngay bên giàn trầu
Để anh lặng với cau anh
Đứng nhìn cau rủ - cau buồn với anh...

09/2003
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 19, 2023 8:36 pm by Nguyên Hữu
NGƯỜI VÀ TƯỢNG ĐÁ
 
Ngày mai - ai biết ngày mai
Có khi nghĩ lại em về bên anh
Giờ đây... với những buồn tênh
Ước thành tượng đá đợi... em quay về
Người và tượng khác chi đâu nhỉ?
Khi người buồn... tượng đá cũng có đôi...
Lạnh lùng...
 
09/2003
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 21, 2023 9:47 am by Nguyên Hữu
TRONG EM
(Nhất ngôn bát cú)
 
Im
Lìm
Cảnh
Phim
Kẻ
Tìm
Trái
Tim
 
21-03-2023
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 21, 2023 12:41 pm by Nguyên Hữu
MỘT SỚM XUÂN THƯƠNG
 
Xuân về rồi – nắng buông dài từng sợi
Ban mai bang khuâng tỉnh tươi không khóc nữa
Những giọt đọng đầy gầy gầy trên lá cỏ
Non xanh xanh
Tan nhanh nhanh
Và ngơ ngác cái rét đông sợ hãi
Sống khép mình nên chỉ ngòn ngọt rét ơi
Không dám vẫy vùng bởi nắng xuân đã tới
Xuân ấm áp
Xuân vuốt ve tất cả
Xuân thương con người…
Xuân thương muôn loài…
 
09/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 21, 2023 4:12 pm by Nguyên Hữu
MẤT TỔ
 
Con chim bơ vơ
Con chim nhớ tổ
Lang thang tìm tổ
Trên sỏi đá trơ...
Giữa rừng già âm u
Trời bỗng đổ mưa
Nó ướt
Lõa xõa cánh nước
Vẫn bước dưới mưa
Tìm tổ...
Mệt mỏi lết lê
Tổ nó đâu?
Tổ nó ở đâu?
Rừng già rộng quá
Rừng bao nhiêu cây?
Rừng bao nhiêu lá?
Nó ngác ngơ
Òa khóc trong mưa
Rời rã...
Từng tiếng...
Im bặt
Tắt thở
Mà nước mắt nó vẫn lăn
Tại sao?...
 
10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 21, 2023 8:02 pm by Nguyên Hữu
TÌNH TANG
 
Tôi nào có muốn thế đâu
Bởi ông trời có thương tôi đâu nào
Kể sao, biết kể làm sao
Bao lần định kể nhưng rồi lại thôi
Bần thần ngồi nhớ lại thôi
Một khung trời rộng có tôi nữa kìa
Chân thành có lẽ thế thôi
Bởi hồn tôi đó nó như thế mà
Cười vui – tôi cả bạn thân
Hai thằng gần nhà cùng học, cùng chơi…
Lớn rồi lại mọt cái cùng
Cùng yêu, cùng thích, cùng trong cuộc tình
Tình tình là tình tình tang
Ai được cuộc tình ai phải đội tang
Mơ màng tôi bỗng có nàng
Bạn tôi lặng lẽ đội tang cuộc tình
Một mình thằng bạn tôi buồn
Bỏ quê lên tỉnh đi buôn quên buồn
Còn tôi vui cũng cũng buồn
Vì tôi thương bạn nghĩ ngày ấu thơ…
Và rồi thằng bạn trở về
Với bao đổi khác làm mê hồn người
Kìa tiền rồi cả vàng mười
Nó cười khiến cả đất trời ngẩn ngơ
Và tôi lặng lẽ bơ vơ
Nàng còn đâu nữa, nàng theo nó rồi
Ôi sự đời – ôi tiền tình
Bạn thân cướp mất tình nhân bạn mình
Ôi buồn  - ôi hỡi tình nhân
Bỏ tôi đến với bạn tôi vì tiền…

10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 22, 2023 7:52 am by Nguyên Hữu
AI CHUỐI ĐÊ
(Lục ngôn thể)
 
Chuối này cụ bán ra sao
Còn xanh, chắc rẻ: mấy hào?
Khiếp. Bà để vài hôm là chín
Eo. Tôi trồng mấy tháng vẫn cao
Cô sờ thử xem nần nẫn quả
Bác cầm ướm tạm bủn rủn hào
Ừ của nhà chị có khác
Tiếng cười khúc khích, tiền trao…
 
23-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 22, 2023 12:06 pm by Nguyên Hữu
KIẾM TÌM
 
Vì em – mà tôi lao tìm tiền bạc
Giữa nắng mưa
Giữa nóng lạnh bất thường
Giữa cuộc đời khắc nghiệt
Tôi chống chọi vượt qua tất cả
Nghĩ đến một ngày tôi sẽ có em
Tôi ôm chặt những gì tôi kiếm được
Vui khôn xiết - tôi vội tìm em
Nhưng ngơ ngác hãi hung chợt đến
Em đâu rồi?
Căn nhà lạnh vắng
Tôi bang hoàng – vội vàng lao tìm, kiếm…
Lạ chưa kìa…
Tôi chẳng thấy bóng em
Tôi thất vọng
Tôi buồn bã
Tôi gào thét
Tôi hét thật to…
Ôi kẻ nào đã bắt cóc mất em?
Ôi kẻ nào đã cướp em đi mất
Tiền hay tình?
Ôi… mất em…
Tôi biết phải làm sao?
Hụt hẫng…
Kiếm…
Tìm…

10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 22, 2023 7:52 pm by Nguyên Hữu
MỘT THOÁNG XUÂN
 
Xuân về
Tươi thắm quê tôi
Xanh xanh
Cây trái trĩu cành xanh xanh
Xuân về
Nắng vỡ long lanh
Qua kìa kẽ lá
Xuống cành tan nhanh
Lanh chanh
Ô kìa cơn gió
Ai thèm mượn chứ
Ôi kìa hay chưa
Hương đưa
Kệ
Cỏ, hoa, cây…
Sao đến dành giật
Trải đầy khắp nơi
Để cho hoa cứ
Ngậm ngùi
Để cây
Để cỏ
Nịnh hoài chưa xong
Để cho
Ong bướm từng đôi
Kéo nhau bay đến chọc cười hoa tươi
Hoa cười
Trời đất cũng cười
Cười cho xì khói
Ở nơi
Xóm nghèo…

10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 22, 2023 7:54 pm by Nguyên Hữu
MỘT THOÁNG XUÂN
 
Xuân về
Tươi thắm quê tôi
Xanh xanh
Cây trái trĩu cành xanh xanh
Xuân về
Nắng vỡ long lanh
Qua kìa kẽ lá
Xuống cành tan nhanh
Lanh chanh
Ô kìa cơn gió
Ai thèm mượn chứ
Ôi kìa hay chưa
Hương đưa
Kệ
Cỏ, hoa, cây…
Sao đến dành giật
Trải đầy khắp nơi
Để cho hoa cứ
Ngậm ngùi
Để cây
Để cỏ
Nịnh hoài chưa xong
Để cho
Ong bướm từng đôi
Kéo nhau bay đến chọc cười hoa tươi
Hoa cười
Trời đất cũng cười
Cười cho xì khói
Ở nơi
Xóm nghèo…

10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 23, 2023 7:19 am by Nguyên Hữu
ĐI HAY Ở
(Lưỡng đầu xà nghịch thiệt)
 
Đừng rời phố nhỏ đến rừng đời
Bơi rỏ sau cùng cũng bỏ rơi
Miếng vải làm khăn khi mải viếng
Cung trời họa nón lúc cùng chơi
Kẻ đi hớn hở quên khi đẻ
Người lỡ bon chen lúc ngỡ lười
Cánh cửa ngăn cài như cứa cảnh
Nơi về tủi liệu có nề vơi…
 
23-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 23, 2023 11:48 am by Nguyên Hữu
CHIA TAY
 
Khóc đi em, sao em không khóc?
Anh muốn khóc nè, anh muốn òa khóc thật to
Than vãn đi em, sao em ngồi im thế?
Câm nén em ngồi, anh muốn hét thật to
Anh không muốn như ngọn cỏ lụi tàn
Anh không muốn như hoa tan trước gió
Như chim non mọc lông cánh đủ đầy
Mới tung bay vẽ mộng trời xanh...
Anh hiểu chứ những điều em ấp ủ
Rè rặt trong đầu, trong nỗi khổ của em
Em cứ nói, anh sẵn sàng đón nhận
Anh gợi ý rồi, em cứ nói đi em...
 
10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 23, 2023 5:50 pm by Nguyên Hữu
KHÚC SẦU
 
Tôi buồn chán,
Em còn hơn thế nữa.
Bắt đầu kìa
Em lại cất lời ca.
Não nùng quá,
Trái tim ai vò xé.
Khúc ca sầu
Rỉ máu
Trái tim tôi.
Ai?
Ai muốn?
Em - tôi?
Có phải?
Ý trời rồi
Thay đổi
Thế nào em.
Ông trời ban cho người
Người hưởng tận.
Em là của người,
Đâu phải cho tôi.
Em có chốn có nơi
Tôi biết.
Vậy sao kìa
Ta lại
Phải lòng nhau.
Để buồn bã
Trong vô vàn
Đau khổ.
Để em
Cười
Hát
Khúc nỉ non.
Để tôi ngồi
Ôm cây đàn
Lạnh lẽo.
Tỉa từng lời
Trong nức nở
Sầu bi...
 
10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 23, 2023 8:40 pm by Nguyên Hữu
EM CỨ THỬ MÀ XEM
 
Bởi muốn quên anh, em quyết ra đi
Quên ư? Quên làm sao em ơi
Bởi tình anh đã khắc trong tim em rồi
Bằng máu tươi đang trong người em chảy
Đừng đục đẽo cũng đừng bào nạo
Không được đâu mà chỉ làm em đau
Em đừng khóc vì cái điều này nhé
Cũng xin đừng nguyền rủa hận chi anh
Bởi anh vẫn là anh – em biết đấy
Anh như con thú hoang không ai người thuần dưỡng
Chí có em nó mới ngoan như thế
Vậy mà sao em lại muốn quên xa nó
Nó hung tàn cũng là lẽ phải thôi
Ôi ý trời, kỳ duyên sắp đặt
Anh xa em, anh đâu yên ổn
Em xa anh cũng thế thôi mà
Vậy thì em còn nấn ná điều chi
Chưa quay về bên anh đang ngóng đợi…

10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 24, 2023 7:38 am by Nguyên Hữu
NGƯỜI EM TIN NHẤT LÀ AI?
(Tân hình thức)
 
Anh không còn gì để
cho em nữa đâu này
nhìn đi trong mớ hành
lý anh mang theo chỉ
vài bộ quần áo và
con tim rớm máu mà
em mỗi ngày cứa vào
bằng sự vô tâm giữa
những so sánh tầm thường
có thể em không tin
có thể gọi về quá
khứ bằng một số điện
thoại nào đó tại đó
trong niềm tin của em
ngay lúc này đây cho
người em thấy tin tưởng
nhất để có thể biết
những gì anh đã trải
qua xem có đúng như
thế không để khi anh
ra đi được nhẹ nhàng
nhẹ nhàng không phải vì
mớ hành lý chỉ có
vài bộ quần áo và
con tim rớm máu đâu…
 
24-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 24, 2023 11:20 am by Nguyên Hữu
ÔNG LÁI ĐÒ
 
Dòng sông quê tôi
Trên dòng sông quê ơi
Cho tôi hỏi
Ông lái đò nghèo
Khi xưa
Vẫn thường chèo thuyền
Chở khách
Qua sông
Đâu rồi?
Lặng im
Không tiếng trả lời
Chỉ có tiếng sóng
Nghẹn lời
Vỗ ru…

Mùa thu
Trời mùa thu trong xanh
Mây trắng
Bay
Soi mình trên dòng sông
Nước xanh trong veo.
Cơn gió nào
Đưa chiếc lá bay vèo
Chạy lướt
Trên mặt song…
Nhỏ bé
Lẻ loi…

Tôi tìm ông
Ông không còn
Chỉ còn lại con thuyền
Mục nát
Bên bến sông…
Rêu phủ xanh rì…
Bến sông
Lâu không ai dừng lại
Với bồi hồi
Và nghĩ đến ông…

10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 24, 2023 7:05 pm by Nguyên Hữu
TÔI VÀ CÁI BÓNG
 
Tôi và nó ngồi đó nhìn nhau
Lặng lẽ thế không ai thèm nói cả
Âm u quá, bốn bức tường bên cạnh
Cũng lạnh lùng giống nó, nó giống tôi
Ở ngoài kia chiếc lá nào nhẹ rơi
Có tiếng bước chân ai dừng lại
Một chút bồi hồi rồi lại bước đi…
Vì điều chi? Cơn gió trèo lên cửa
Chui qua khe thật khẽ vào phòng tôi
Nhẹ nhàng lắm, ghẹo trêu tôi biết rõ
Bởi nó mang chút lạng giá theo mà…
Giữa tôi và nó vẫn là
Khoảng cách dài chắp nối những mênh mông
Chút hư không – trầm ngâm – buông thả
Bồng bềnh như con sóng trôi xa
Trôi đi đâu? – Ai nào biết được
Dạt nơi nào cũng có hay không?
Liệu có lúc cuống cuồng kêu cứu?
Tả tơi này – tay ai xòe đón
Lại miên man phiêu du khắp chốn
Vào nơi đây bên bờ cát trắng
Hay nơi kia bãi đá rêu phong
Rồi vỡ tan – mong manh – trơ trụi
Vĩnh biệt cuộc đời – thoát khỏi phút trầm luân…
Tôi nhìn nó lắc đầu bất lực
Nó nhìn tôi lắc đầu chẳng nói
Ồ lạ kỳ… kỳ thực chẳng có chi
Nó là cái sao y bản chính
Của tôi mà – cái bóng của tôi…

10/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 25, 2023 8:17 am by Nguyên Hữu
THIẾU NỮ NHÀ NÔNG
(Lục ngôn thể)
 
Hôm nay này em ra thăm đồng
Liu riu lúa gối lên bông
Vụ trước được mùa vui không chị
Năm ngoái bội thu sướng nhất ông
Chúc bác chớm cầy hết ruộng
Mừng cô xong cấy lấy chồng
Tiếng nói cười rôm bờ bãi
Anh à có muốn về làm nông…
 
25-03-2023
Nguyên Hưu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Mar 25, 2023 12:38 pm by Nguyên Hữu
HÁI HỒNG
 
Ai dẫn đường đưa anh đến với em
Ôi khắc nghiệt, bao chông gai đang đợi
Cào xé anh rỉ máu đấy anh ơi
Hãy dừng lại vẫn còn kịp đấy
Chẳng ai cười – chưa ai thấy đâu anh
Anh vẫn bước không nề hà chi hết
Vẫn vui tươi  - máu trên người rỉ chảy
Hai tay anh dâng cao trái tim đầy
Một tình yêu – có hình em trong đấy
Em đã thấy – anh ơi em đã thấy
Một tình yêu em cần - Anh xứng đáng có em
Cố lên anh – em chờ đợi anh tới
Cho em lau vết máu rỉ trên người
Cho em hôn trái tim anh rực cháy
Cố lên anh – tay em nè nắm lấy
Kể từ bây giờ em đã thuộc về anh…
 
11/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 26, 2023 4:07 pm by Nguyên Hữu
CHIỀU THU
 
Chiều mùa thu, sao âm u quá đỗi
Cánh chim trời, sao hờ hững thế kia
Làn gió thoảng, nhẹ, bon chen len lỏi...
Tới nơi ta ngồi và tới cả nơi kia
Sao thế kia? - chiếc lá chưa vàng lắm
Đã lìa cành lặng lẽ rụng rơi...
Không gian rơi, lắng hồn, đời vọng
Tĩnh mịch buồn, gắt ngủ đám cỏ hoa
Tiếng chim reo ca sao ko còn nữa?
Thi thoảng vọng về tiếng chú lạc bầy thôi
Rồi vội vã, những chú dơi vội vã
Bay lên trời chao đảo kiếm muỗi mà
Sương sa... giọt sương vô tình quá
Thả vào ta chút lạnh giá run người
Khép thu mình ta dõi tiếp chặng đường xa...
 
11/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Mar 26, 2023 7:11 pm by Nguyên Hữu
CẢM NHẬN
 
Ngập trong ta chỉ nỗi cô đơn
Ngày lại ngày cứ kề bên vò xé
Dẫu biết thế… tủi mình… phận bé
Thoát làm sao số kiếp hẩm hiu này
Bất công thay đôi bàn tay mỏi mệt
Đấy hay đây bậc thềm bước một
Sờ soạng, lần mò,… cửa sắt lạnh lùng đây
Chiếc then cài hờ hững… đôi tay nắm
Mà lưỡng lự… mà nhói đau…
Khẽ rút thôi ta sẽ ở giữa đời
Ngược xuôi… ồn ào… rạo rực…
Chỉ thế thôi… thế thôi mà bất lực…
Đứng nghẹn lòng… đành cảm nhận xa xôi…
Ở ngoài kia tiếng còi xe inh ỏi
Tiếng phanh xe “két” khét cháy mặt đường
Để giật mình… đen kịt nỗi buồn
Ôi đôi mắt cửa sổ tâm hồn
Còn đâu nữa bốn mùa là đêm thẳm
Tăm tối, mênh mông, trống trải… ta ơi…
Ta lặng lẽ biết đời thay đổi
Bằng tất cả những gì còn lại
Này đôi bàn tay, này đôi bàn chân,…
Những khối hình vuông tròn rõ rệt
Lỏng rắn, mềm,… - những gì ta biết
Nóng, lạnh đây tê rát nơi ta…
Tiếng gió hờn đời buồn bã thoảng qua
Đôi tai sống với âm thanh cuộc sống
Tiếng chim reo ca, tiếng lá cội rụng về…
Tiếng giầy dép bộn bề gõ nhịp…
Tiếng lá cành luyện bí kíp màu xanh
Tiếng lanh chanh nói cười bao em nhỏ
Chơi đủ trò: đá bóng với nhảy dây,…
Ôi về đây, tất cả hãy về đây
Cho ta hưởng chút hương đời bé nhỏ
Sưởi ấm tâm hồn, sáng đôi mắt cô đơn…

11/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 27, 2023 7:12 am by Nguyên Hữu
CON ẾCH KHÁT NƯỚC
(Tứ ngôn bát cú)
 
Trong một cái ao
Nghe tiếng thét gào
Ếch kêu cạn nước
Giờ phải làm sao
Gọi trời bằng được
Xin trận mưa rào…
Cụ già làm phước
Sả ớt thêm vào…
 
27-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 27, 2023 12:18 pm by Nguyên Hữu
XUÂN MƠ
 
Sao mơ màng
Khi xuân về
Rộn rã,
Ngoài trời kìa
Én ríu rít
Lượn bay.
Nghe thấy không
Xuân
Thì thầm
Hát,
Qua tiếng lá
Cành rung
Theo nhịp,
Qua tiếng chim líu lo
Vang trời rộng.
Kìa
Thấy không?
Đàn em nhỏ
Nô đùa,
Vui tung tăng
Đón một mùa xuân mới.
Thắm nụ cười
Say ngất
Nắng xuân tươi.
Nghe thấy không?
Tiếng mầm non
Nảy nở,
Bung ra
Cười
Với ong - bướm
Vui xuân.
Ôi
Xuân vui
Có ai nghe không vậy?
Có nhìn không?
Nhìn rõ đi nào
Đừng mơ màng
Trong như xuân ấy
Thắm quê ta
Vui
Tươi quá
Xuân ơi...
 
11/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 27, 2023 3:18 pm by Nguyên Hữu
QUÁ KHỨ - HIỆN TẠI – TƯƠNG LAI
 
Ngày hôm nay – ta vui, ta say
Ta ở trong tiếng nhạc xập xình
Nghe người nói cười ồn ào
Người cũng nghe ta nói cười bao nhiêu…

Ngày hôm qua – ta tiêu điều tàn tạ
Đầu óc bù xù mắt rủ mày chau
Ta ở trong nỗi buồn mênh mang lắm
Thi thoảng lại làm ta nhói đau…

Ngày hôm kia – ai chia tay ai thế?
Từng lời nói – từng nhát dao tê tái
Tim ta đau, rỉ máu, méo mó rồi
Ôi hương đời, một chút mới lạ trong ta…

Ngày hôm kìa - vòng tay ai rạo rực
Ai ôm ai – hôn ai lâu thế
Những cuồng quay, những giọt mật đầy
Đôi ta uống những phút giây say ngất…

Ngày hôm kĩa – mới quen thôi… tình cờ
Vờ ngó lơ mà liếc nhau ghê gớm
Để nhom nhem ngọn lửa tình ta cháy
Rồi bùng lên thiêu cháy cả hai ta…

Ngày… hôm nay… - sau ngày hôm nay
Sẽ ra sao? – ta không cần biết
Rượu say này – ta còn thiết điều chi
Quên hết đi… say… say… quên hết…

Ngày mai… chết… ôm mối tình vĩnh biệt
Thế gian buồn, vùi tặc tửu buồn hơn
Lòng đất lạnh cô đơn nào biết chạnh
Chắc chỉ chập chờn, một xác héo hờn say…

11/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Mar 27, 2023 7:38 pm by Nguyên Hữu
ẢO TƯỞNG
 
Ảo tưởng ư?
Đâu chỉ của riêng ai
Này anh tỉnh
Này anh say
Ai cũng thế
Cũng từng mang
Ảo tưởng.
Ảo tưởng ư?
Đừng chối cãi
Để làm gì?
Vì nó có xấu đâu,
Ví dụ nhé
Như tôi đây
Tôi còn mang
Mang nhiều hơn thế đấy
Bởi muốn quên
Không muốn thấy
Dẫu chỉ là giây phút
Thế thôi.
Quanh tôi ư?
Toàn đau khổ
Ngày lại ngày
Vò xé
Tôi
Và những gì quanh tôi.
Một kiếp nghèo
Lang thang
Trôi dạt
Mấy ai người
Không nạt nộ
Thằng tôi…
Ôi
Tủi khổ
Ai nào đâu hiểu
Bất cần
Đời,
Bao nhiêu lần
Gào khóc
Cần gì sống,
Tha thiết gì
Sống mà chi
Vì sao chứ?
Ảo tưởng ùa
Vây lấy
Vỗ ru
Tôi
Ngủ quên này.
Tôi
Ôm chặt
Say sưa
Yên giấc,
Ảo tưởng…
Ơi…
Nghẹn,
Nấc rồi…
 
11/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 28, 2023 9:08 am by Nguyên Hữu
MIẾNG MỒI
(Lục bát biến thể)
 
Bà lão lặng lẽ ngồi nhìn
Tờ báo đưa tin người mẹ bỏ đi
Những đứa con đó ấy thì
Lo lắng chỉ vì thừa kế đất đai…
 
Còn lại một vắt cơm đây
Vài hạt muối này sẻn được bao lâu?
Bà lão cúi mặt gục đầu
Tư lự âu sầu thoáng chuyện ngày mai…
 
Cuộc sống chuyện lắm bi ai
Giọt lệ lăn dài nức nở cầm hơi…
Vang cạnh bên đó tiếng cười
Đã thấy mẹ rồi anh chị em ơi…
 
Anh kéo, chị đẩy, em lôi
Những cánh tay đời đâu phải tay con
Như kéo một miếng mồi ngon
Tiếng hét giận hờn đau đớn vang lên…
 
Những cánh tay rụt vội liền
Để lại vết đen… điểm chỉ ngón tay
Hiếu thuận thật đáng buồn thay
Cay đắng phơi bày nơi giọt lệ đau…
 
Hiếu kính tột dốc về sau
Lặng giữa cây cầu nghiệp dựng dần cao
Bào chữa hết được làm sao
Những giọt máu đào nhăn nhó nhìn nhau…
 
Người mẹ lặng với cơn đau
Ôm lấy mái đầu tóc bạc trắng phơ
Mệt mỏi, buông bỏ thẫn thờ
Chẳng biết bây giờ hồn đã đi đâu…
 
28-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 28, 2023 12:30 pm by Nguyên Hữu
ĐIỆU HÒ ĐÒ XƯA
 
Nghĩ gì đâu – có nghĩ gì đâu
Tự dưng lại nhớ một giọng hò
Của cô lái đò ngày xưa ấy
Với giọng hò ngây ngất khách qua sông
Cứ man mác – cứ mênh mông
Rồi tròng trành – khách ngồi say mê mẩn
Đò cập bến rồi níu kéo chửa muốn lên
Muốn nhìn, muốn ngắm, muốn hỏi tên
Muốn nghe, muốn được bén duyên tơ hồng
Ai ai mà chẳng biết rằng
Cô gái chở đò có giọng hò hay
Môi cong cho má ửng hồng
Cô chưa lấy chồng vẫn ở phòng không
Để khách qua đò vướng tơ lòng
Cứ nghĩ tơ hồng – cứ tơ tưởng vẩn vương…

*      *
*
 
Ôi thời gian – ôi cuộc sống thanh nhàn
Đâu còn chỗ cho con đò và cô nữa
Tha thiết đâu rồi cả giọng hò
Ai nghe nó như người lạc hậu
Tụt đằng sau nhìn họ với cuộc chơi
Kệ… riêng tôi – bắt họ phải nhìn tôi
Có thể họ nghĩ – tôi là người nguyên thủy
Lang thang tìm đò và hỏi cô
Tìm nghe giọng hò ngày xưa ấy
Tìm và lưu lại nét quê xưa…

11/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 28, 2023 5:30 pm by Nguyên Hữu
GIÓ TỪ NƠI ĐÂU?
 
Gió từ nơi đâu?
Có phải từ sườn đê?
Heo may tìm về
Nắng cỏ may bay bay…

Gió từ nơi đâu?
Có phải từ dòng sông?
Gió mang đầy trong mát
Đem vuốt ve con người…
 
Gió từ nơi đâu?
Có phải từ lũy tre?
Thở than tre hát
Yên vui – thanh bình…

Gió từ nơi đâu?
Có phải từ luống mạ
Mơn mởn mạ non xanh
Hương ngọt trong lành…

Gió từ nơi đâu?
Có phải từ khoai, sắn,…?
Sống, chin với người
Ngọt, bùi, thơm, bở,…

Gió từ nơi đâu?
Có phải từ con đường?
Ồn ào, rộn rã
Đưa tất bật cuộc đời…

Gió từ nơi đâu?
Có phải từ xóm nghèo?
Những mái tranh lụp xụp
Im lìm quạnh vắng hiu…

Gió từ nơi đâu?
Có phải từ lòng đất?
Mà mang mùi nồng
Ngây ngất trời quê…

Gió từ nơi đâu?
Có phải từ ngày tháng?
Chảy trôi thế thôi
Đưa quy luật cuộc đời…

Gió từ nơi đâu?
Có phải từ trời thẳm?
Xanh trong chỉ một mầu
Yên bình và tự do…

Gió từ nơi đâu?
Có phải… từ nơi đâu?
Cho tôi hỏi một câu
Gió từ đâu gió tới?...

11/2003
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Mar 28, 2023 8:44 pm by Nguyên Hữu
EM MẤT ANH RỒI
 
Anh đi rồi
Bỏ em ở lại
Dòng sông băng
Ôi danh giới mong manh
Em bất lực toàn thân tê dại
Mắt nhòa trông bóng anh mờ khuất
Tan biến mất rồi trong bóng tối
Anh đi…
Kìa anh đi rồi
Bỏ em ở lại
Lặng lẽ em ngồi
Thờ thẫn, ngẩn ngơ như kẻ mộng du
Em thấy rồi mặt em tê cứng
Mắt nhức
Miệng đau
Em chẳng thốt nổi nên lời
Ôi trời…!!!
Sao thế trái tim ơi?
Ứ đầy chi thế trong ngực chật?
Muốn bung, muốn bật vỡ ra rồi
Ô nhói… ôi đau… ôi…
Ôi nhẽ nào lại là sự thật
Ôi không thể…
Chắc chỉ là cơn ác mộng thoảng qua
Anh không thể… không thể bỏ em…
Anh không thể ra đi như thế…
Anh ơi…

04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 29, 2023 8:35 am by Nguyên Hữu
ĐỘ CHÍN
(Thủ vĩ ngâm)
 
Nhiều người biết chấp nhận bình an
Để thấy lòng yên những phút nhàn
Phán xét làm gì thêm rối chuyện
Phê bình cũng chẳng bớt xuôi trang
Xung quanh khối kẻ hơn là ghét
Tứ phía đầy người mạnh sẽ phang
Sống thử ngô nghê thì mới thấy
Nhiều người biết chấp nhận bình an…
 
29-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 29, 2023 12:40 pm by Nguyên Hữu
AO NHÀ ĐỂ LÂU KHÔNG CÂU
 
Bần thần
Chẳng biết làm sao
Ao nhà
Bèo phủ kín dầy
Thế kia,
Này cần
Này lại mồi câu,
Để làm chi nữa
Hở đâu
Dử mồi.
Ôi loay hoay
Ôi kiếm tìm,
Lặng im
Cá búng
Giật mình
Lặng im…
 
04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 29, 2023 5:47 pm by Nguyên Hữu
KHAO KHÁT
 
Tóc ta dài
Bồng bềnh
Trong gió
Thổi,
Ngỡ
Đồng quê
Với nhún nhảy
Chú cào cào.
Ta ao ước
Về quê hương
Tha thiết,
Quê hương ơi
Ta nhớ
Biết bao.
Vì sao?
Vì…
Vì ta cô đơn quá
Lạc long thế này
Giữa phố lạ
Đường xa,
Giữa cuộc sống
Bon chen
Chìm nổi.
Ta
Yếu đuối
Trái tim ta
Non nớt,
Nó nhỏ bé lắm mà
Nó trinh trắng
Ngây thơ,
Nó mộng mơ
Nó luôn mơ ước
Cuộc sống thanh bình
Cùng
Những lời thơ…
 
04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Mar 29, 2023 8:32 pm by Nguyên Hữu
BẾN – ĐÒ
 
Con đò buồn neo mình trên bến
Đò lắ
c lư – con sóng vỗ ru
Đã lâu rồi đò không ai thăm hỏi
Chỉ gió trời và những hạ
t sương đêm
À, n
ắng nữa, cố  lách qua kẽ lá
Đến với đò ve vuốt mãi không thôi
Những chiế
c lá rơi…
Chi
ếc rơi trên mt nước
Bồng bềnh trôi trên con sóng ru hời
Còn chiế
c rơi trên đò nằm đó
Một, hai, ba,… nằm chồng chấ
t lên đò
Lá khô gầy – đò có biết có hay
Chỉ lắ
c lư đò lặng im như thế
Với nỗi buồn u uất trò
ng trành phơi…

04/2004
Nguyên Hữu

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 30, 2023 9:39 am by Nguyên Hữu
BẤT LỰC
 
Kêu trời thì cứ thế kêu
Gọi người đâu khác nhiễu điều người che
Cái hay cái đẹp họ khoe
Ai thương ai được một bè giống nhau
Hai tay ôm đỡ lấy đầu
Nắng mưa thấm thẩm cái mầu trời ban
Ngày đêm muôn vạn kẻ than
Ô dù chẳng có kêu khàn giọng chăng?
Kêu ai? Kệ cứ kêu xằng
Cơn đau khuây khỏa khô khăn thôi mà
Mắt thâm thêm một nét già
Người đi chỗ vắng kẻ qua ngõ buồn
Ta ngồi cô độc sõng buông
Một mình ta khóc tự thương lấy mình
Kêu ai? Ai cũng như mình
Trèo cao không đặng mà tình nó xa
Bần thần vào lại đi ra
Sụp quỳ xuống đất rồi la thấu trời...
 
30-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 30, 2023 12:51 pm by Nguyên Hữu
ĐƯỜNG VỀ GẶP GIÓ
 
Quê ta đây rồi – kia rồi – con đường quen thuộc
Khoác trên mình vàng chóe áo rơm
Gió thoang thoảng đưa mùi nồng mùa gặt
Ngọt cay cay thấm đượm tim này
Gió lung lay những hạt gầy hạt lép
Trên rơm phơi dọc xuốt con đường
Rồi… sực tỉnh đến bên ta quấn quýt
Dỗi hờn rồi… lại nịnh… lạ thay
Biết sao đây… thôi nào ngoan đi gió
Hãy dẫn ta về nhà
Và kể cho ta nghe những đổi thay
Những mới lạ trên quê hương ta nhé
Ta bây giờ như người khách lạ
Lạ quen quen xao xuyến ngỡ ngàng…

04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 30, 2023 5:38 pm by Nguyên Hữu
MẤT EM
 
Nếu ngày mai ta mất em
Xin đừng trách nhé trái tim yêu
Cũng xin đừng nóng ôi dòng máu
Sẽ làm vỡ vụn mọi thứ kìa
Đừng như cơn bão ào lướt tới
Rồi để đằng sau những thảm thương
Đừng như thế nhé ta xin đấy
Vì… ngày mai… ta mất em thật rồi…
Em bỏ ta, em đi theo người
Để em vui cuộc đời nhung gấm
Để em khoác trên mình những đá quý, vàng tươi,…
Em bỏ ta nghèo, ta chỉ có tình yêu
Có dòng máu sục xôi
Hừng hực chảy khi bên em say ngất
Để đất trời say… để ta mất em rồi này…
Thế đó sao? – Cuộc đời là thế
Thế đó sao? – Lòng người là thế
Thế đó sao? – Ta nghèo bất lực
Đành đứng nhìn – đành tiễn em sao?...

04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Thu Mar 30, 2023 8:59 pm by Nguyên Hữu
YÊU ANH
 
Từ khi yêu anh – em biết
Khổ cực đang chờ
Chông gai đang đợi
Vẫn yêu anh, em đến bên anh
Dẫu xa xôi chân trời góc bể
Theo anh và dâng chọn cuộc đời em
Và có lúc em kiệt sức
Sẽ vẫn gượng đứng lên
Sẽ bước tiếp không nề hà chi hết
Rên rẩm ư? – không thể nào
Than vãn ư? – không bao giờ xuất hiện
Dẫu chỉ một lần… yêu
Vì em mãi yêu anh
Anh hãy bước tiếp đi nào
Em vẫn theeo anh đó
Em hiểu những gì trong đầu anh vò xé
Anh chẳng muốn đi
Anh muốn dừng ngay lại
Ôm lấy em đôi ta say ngất
Với cuộc sống thanh bình
Nhưng… không nên thế đâu anh
Anh phải đi vì sứ mạng kia mà
Nào bước tiếp, em vẫn theo anh đấy
Vẫn yêu anh dang chọn tình yêu
Em hiểu mà anh cũng hiểu
Ta hiểu nhau mà phải không anh…
 
04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 31, 2023 9:42 am by Nguyên Hữu
CHUYỆN TÌNH HOA SEN
(Gieo vần ôm - tiếp)
 
Em mơ thấy gì
Tâm hồn trinh nữ
Anh gieo câu chữ
Tìm thấy vần thơ…
 
Sen cứ mộng mơ
Đẹp trong giấc ngủ
Không thể tự chủ
Cơn gió lại bên…
 
Điều đó không nên
Phải tĩnh tâm chứ
Phải dăn đủ thứ
Để không vội vàng…
 
Tội đổ thời gian
Tuần hoàn đúng nhịp
Sen nở đúng dịp
Anh về thăm quê…
 
Thế là đê mê
Một mùa sen nở
Đan trong hơi thở
Nhịp điệu tình yêu…
 
31-03-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Fri Mar 31, 2023 5:05 pm by Nguyên Hữu
EM NHỚ ANH
 
Em nhớ anh, chỉ có anh thôi
Nhớ da diết, anh ơi có biết
Gặp anh rồi yêu anh
Trong giây phút lại xa nhau mãi mãi
Trong tim em nè bóng hình anh đè nặng
Ôi nhớ thương
Trong em đau quặn…
Anh đi rồi
Anh buồn – vui?...
Em nào biết
Còn em…
Buồn…
Anh có biết có hay?
Em nhớ anh
Nhớ lúc anh đi
Nắm tay em… thều thào… anh nói…
Vừa dứt lời một dòng máu tuôn ra
Và…
Và em đã mất anh
Ôi… khủng khiếp…
Mỗi giấc mơ em
Thấy anh về
Trên người đẫm ướt
Máu anh và nước mắt
Anh ơi…
Em sợ hãi ôm anh gào thét…
Anh…
Anh lại bỏ em
Với sợ hãi
Với hụt hẫng
Với nỗi đau
Với nỗi nhớ anh da diết, khôn nguôi…
 
04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Apr 01, 2023 9:17 am by Nguyên Hữu
NIỀM TIN TÌNH YÊU
(Gieo vần ôm)
 
Em đừng là nắng chỉ ban ngày chiếu sáng
Để đêm về cô độc có anh với anh
Nhìn cuộc sống bon chen đầy những tranh dành
Anh muốn có em nhiều hơn mỗi buổi sáng…
 
Em đừng là gió chưa lúc nào biết rảnh
Sẽ sớm quên anh khi em mải dong chơi
Cuộc sống có nhiều thứ chỉ là nhất thời
Em đừng nhìn rồi buồn những điều so sánh…
 
Em đừng là mưa mang nỗi buồn vời vợi
Tiếng sét hư không chấp chới giữa đời thường
Cuộc sống quá nhiều ngang trái và đau thương
Không lối thoát, anh lặng chờ em tìm tới…
 
Anh nhắm mắt kiếm tìm trong niềm khao khát
Thấy được yêu thương gần lắm ở bên mình
Đôi mắt ngước giống như thể đang cầu xin
Tình yêu sẽ đến từ chân thành mộc mạc…
 
01-04-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Apr 01, 2023 12:22 pm by Nguyên Hữu
TÔI VÀ CUỘC ĐỜI
 
Trong lòng tôi có biết bao nhiêu nỗi
Mừng hay vui – buồn hay tủi?
Giữa cuộc đời thay đổi
Giữa lòng người sao cứ đổi thay.
Tôi lặng lẽ trông chờ ngóng đợi
Tôi được gì nào?
Tôi lạc lõng làm sao.
Thời gian vẫn chạy
Năm tháng vẫn trôi
Chỉ riêng tôi vẫn thế thôi,
Lặng lẽ
Âm thầm bên dòng đời xuôi ngược
Đón nhận niềm vui
Chấp nhận nỗi đau.
Biết làm sao?
Tôi làm được gì nào?
Ôi túng nghèo bó buộc ai ơi.
Anh hay tôi
Ước muốn ư?
Ai mà chẳng có,
Ngẩng mặt thật cao
Ta chỉ,
Miệng thét gào,…
Tôi nào được
Nhưng thế cũng chẳng sao
Những thứ đó đâu phải là tất cả.
Tôi vẫn sống, vẫn nuôi ước vọng
Vẫn chấp nhận như cỏ non trước gió
Bão táp mưa sa tuy dập vùi,
Vẫn có thể mọc
Vẫn có thể vươn lên
Lại ước muốn,
Và tôi đã được
Cơ hội đến rồi tôi nắm lấy thôi
Tôi vươn lên
Tôi to cao
Cao lắm
Hãnh diện tôi nhìn
Mọi vật nhỏ bé làm sao.
Tôi tự hào
Tại sao không thể?
Từ mọt thân mềm nhỏ
Như cây cỏ
Giờ trở thành một cây cổ thụ
Cành lá xum xuê
Tôi cười…
Và…
Tôi không thể ngờ
Một trận bão
Có thể quật tôi gục ngã
Thân gẫy dập
Cành lá xác xơ
Nằm thê thảm, rễ bật trơ trên đất.
Thế là hết…
Tôi thấy rồi
Loài cỏ nhỏ
Lại chẳng làm sao
Vẫn xanh tươi
Vân có niềm vui
Vẫn hãnh diện tự hào
Trước đất trời dẫu thanh bình hay giông bão…

04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Apr 01, 2023 4:22 pm by Nguyên Hữu
NIỀM VUI NỞ MUỘN
 
Cuộc đời
Sao cứ đổi thay,
À không
Đâu chỉ riêng chi cuộc đời
Trời đất cũng thế mà thôi
Và…
Và tất cả những gì quanh tôi.
Chỉ riêng tôi vẫn thế thôi
Vẫn trong kỉ niệm của thời xa xưa,
Này đây phố cũ đường xưa
Này đây hàng ghế gió đưa hương nồng,
Này đây, này cả dòng sông
Bồng bềnh con sóng
Long lanh nắng vàng.
Vội vàng
Cơn gió đi đâu?
Xua thời gian chạy
Đuổi hoài tháng năm,
Âm thầm
Lặng lẽ
Riêng tôi
Vẫn trong kỉ niệm của thời xa xưa
Ngày xưa…
Rồi lại
Ngày nay…
Chợt nhìn phía trước
Bàng hoàng
Làm sao.
Đâu nào chỉ có cuộc đời
Hay hay tất cả những gì
Quanh tôi,
Này đây cũng thế cả thôi
Đổi thay, thay đổi cả rồi ai ơi
Trời ơi, tôi giận, giận tôi
Phút giây mộng mị
Lỡ hoài niềm vui
Trông kìa cuộc sống đẹp tươi
Ồn ào…
Rộn rã…
Xôn xao…
Tiếng cười.
Còn tôi?
Tôi được gì nào?
Âm thầm…
Lặng lẽ…
Cho dài sợi râu.
Ha… ha…
Tuổi trẻ đã qua,
Hò rô tôi kéo
Kéo nào hò rô…
Ô… ô…
Chợt đứt phựt rồi
Sợi dây níu kéo đứt rồi làm sao?
Buồn bã – gắng gượng – nghĩ nào
À, ha…
Không sao, đứng dậy tôi đi
Tôi sẽ làm lại từ đầu
Tuy rằng hơi muộn
Nhưng mà
Không sao…
Cuộc sống tươi đẹp
Biết bao
Tôi sẽ nhân trồng
Gieo cấy
Niềm vui,
Gửi cho đời
Gửi cho người,
Dẫu ít ỏi
Nhưng có nghĩa
Phải không?
Ha…
Tôi sống
Tôi có ích…

04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sat Apr 01, 2023 8:16 pm by Nguyên Hữu
TÌNH YÊU CỦA TA TRONG CUỘC SỐNG HIỆN ĐẠI
 
Mất em… thế có buồn không?
Có nổi giông tố trong ta hung tàn
Mất em… ôi thế tại sao?
Sao em nỡ bỏ ta nào em ơi?
Bỡn đùa, em muốn thế ư?
Em mang tình cảm bỡn đùa tim ta
Ôi thật là…
Ta yêu em quá đây mà
Ta yêu em qua nên ta dại khờ…
Ơ…
Tình yêu – không đúng thế ư?
Bao nhiêu cay đắng, ngọt bùi trải qua
Vậy mà em vẫn xa ta
Ta không thể hiểu trong em nghĩ gì?
Tim em nó đập kiểu chi?
Có phải theo kiểu hình sin loằng ngoằng
Hay chỉ con số đơn thuần
Em ngồi tính toán so bì, thiệt – hơn,…
Ha… ha… ta thật ngu đần
Cái đơn giản nhất khiến ta không lường…
Mắt giương lặng lẽ ta say
Đớn đau với mộng ước này của riêng ta
Này là một túp lều tranh
Hai trái tim vàng chứa đựng yêu thương
Này là… - ôi những gì đây?
Ước mơ cổ hủ mất rồi
Cuộc sống bây giờ khác lắm ta ơi
Tình yêu phải có vàng mười
Đô la đầy túi, luôn đổi đời xe hơi
À còn nữa chứ - kia rồi
Vi la, biệt thự, nhà chọc trời thật cao,…
Ha… ha… ta có gì nào?
Trên răng, dưới… dép khi giầy
Và đây còn mái tranh tàn chứa đựng niềm vui
Và đây còn trái tim này
Ta      giao bán đấy ai mua không nào?
Buồn bã lặng lẽ - ta cười
Ta nhạo bang đời – thế đấy
Ha… ha…

04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Apr 02, 2023 8:12 am by Nguyên Hữu
CUNG SẦU
(Tam ngôn bát cú)
 
Xuân vẫn còn
Phía đầu non
Sao em gọi
Đến mỏi mòn
Bằng điệu nhạc
Khúc tình son
Khoe chiếc áo
Cưới chưa tròn…
 
02-04-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Apr 02, 2023 12:13 pm by Nguyên Hữu
TRÁI TIM KHÔNG CÓ TỘI
 
Ngày mai tôi mất em thật rồi
Em bỏ tôi lại với đơn côi
Với đớn đau hành tôi tàn tạ
Xác xơ này
Như mảnh vải trắng bay bay…
Mặc kệ gió dìu đi nào biết
Lạc mất rồi
Xa mạc nắng gắt gao
Tôi gào thét, người tôi bốc cháy
Cháy hung tàn rồi lụi tắt không một rúm tro…
Khổ chưa?
Đau chưa?
Lặng lẽ ngồi vẽ lại mình
Quẳng bừa vào gió
Lạnh quờ bóp tim
Lặng im…
Gió…
Dìu tôi đi đâu?
Kìa trắng xóa
Tuyết rơi trên băng đá
Tôi thấy rồi…
Người tôi đông cứng
Tôi hóa băng đá, trắng xóa trong veo…
Ôi không thể…
Tôi không tin – không chấp nhận
Khối băng đá tôi đang rữa chảy rồi
Này đôi tay
Này ngón chân,…
Ôi không thể…
Tôi gào lên
Rữa hết…
Chỉ còn lại trái tim oan nghiệt
Không rữa chảy
Lại đỏ hồng thách thức
Như hồn ma của những kẻ chết oan
Sao không thể?
Cũng đúng thôi mà
Nó vẫn yêu em
Nó có tội gì đâu…

04/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Apr 02, 2023 5:39 pm by Nguyên Hữu
HÃY VUI LÊN
 
Nào vui lên
Đừng buồn bã,
Cuộc sống đẹp tươi
Yên bình trôi êm ả.
Vui lên đi
Bạn không bao giờ hối hận
Thử mà xem
Nghe tôi dẫu một lần.
Nào…
Đừng buồn bã
Ôm bao lời than vãn
Trong hạnh phúc – cô đơn
Trong kiếp sống giàu – nghèo.
Cũng thế thôi
Âu cũng là số phận,
Mỗi cuộc đời
Mỗi chặng đường dài mãi
Dài tít tắp…
Ai bảo là ngược lại?
Ngắn ngủi thôi mà…
Ai nói?
Những ai?
Ha… ha…
Người đó thật là…
Là người đang có nỗi buồn đúng không?
Ô này có muốn vui không?
Hãy mạnh dạn bước vào trong dòng đời
Đừng nghĩ đã thất bại rồi
Sẽ không làm được
Là sai rồi đó nha.
Nào, đứng dậy dâng tự tin lên cao ngất
Mạnh dạn bước với niềm tin cháy bỏng
Mạnh dạn bước… người mẹ cười tiễn bước
Thất bại cười đứa con bước thành công
Có đúng không?
Nào vui lên hỡi những ai còn đang buồn bã
Tin tôi đi,
Một, hai, ba, bước nào
Và chúng ta sẽ là người chiến thắng
Nắm tay nhau rách lành ta đùm bọc
Không phân biệt
Chúng ta cười
Cuộc sống rộn niềm vui…
Ai ơi buồn…
Hãy nghe lời tôi nói…

05/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Sun Apr 02, 2023 8:20 pm by Nguyên Hữu
MÌNH TÔI
 
Cứ chiều chiều tôi lại ra đây
Nơi tôi gửi hồn tôi trôi nổi
Dấu những buồn – vui
Dấu những mộng mơ
Dấu những bài thơ tôi làm được
Cho cỏ, cây,…
Cho gió, trời,…
Mây trôi từng tảng mây phơi
Rồi ngưng tập họp cuối trời đông vui
Xếp tầng, xếp lớp đầy rồi
Mây dấu mặt trời
Bóng tối phủ khắp nơi,
Lặng lẽ chỉ có mình tôi
Ở đây
Tìm chỗ
Dấu những gì của riêng tôi
Lặng lẽ cũng chỉ mình tôi
Thẩ
n thơ nhìn ngắm đất trời trong đêm…

05/2004
Nguyên Hữu


Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Apr 03, 2023 8:49 am by Nguyên Hữu
TINH SƯƠNG
(Tân hình thức)
 
Sáng chớm lạnh
lạnh như là
ly nước đá
rùng mình khoe
khoang chiếc khan
quàng mỏng manh
như là hơi
nước lại bắt
trước như sương
sa mỗi buổi
sáng sớm chớm
lạnh như là
đã chớm đông…
 
03-04-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Apr 03, 2023 12:31 pm by Nguyên Hữu
MẤT ANH
 
Em vẫn đợi
Anh ơi
Em vẫn đợi.
Anh về đi
Em chẳng tiếc điều chi.
Chỉ cần anh, có anh bên cạnh
Cả cuộc đời chúng ta sẽ bên nhau,
Dù ở đâu nơi chân trời góc bể
Dẫu đói nghèo khổ cực cũng chẳng sao
Anh về đi đừng kiếm tìm chi nữa
Cuộc sống thế này em chấp nhận được rồi
Bạc tiền nhiều không hẳn ý nghĩa đâu anh,
Dừng lại đi kẻo rồi anh say nó
Và anh yêu nó hơn cả yêu em
Để hạnh phúc treo trên sợi chỉ
Dễ đứt kìa rơi vỡ anh ơi
Ôi…
Thực sự bây giờ em mới biết
Trong mỗi người lòng tham là vô tận
Có chút rồi lại muốn có nữa nhiều hơn
Cũng như anh
Anh không dừng lại được
Anh yêu nó quá rồi
Ôi…
Tiền bạc và em
Trên tay anh như quả cân bị lệch
Em bổng bê tít tận trời xanh
Chỉ tiền bạc nằm im bên cạnh
Anh ngắm nhìn, vuốt ve, cười sung sướng…
Em gào khóc
Nhưng làm được gì nào
Chỉ như trận mưa rào
Với sấm chớp thế thôi
Em buồn bã theo gió trời dong duổi
Kệ thế thôi…
Vì…
Em mất anh rồi…

05/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Apr 03, 2023 3:19 pm by Nguyên Hữu
MƠ MÀNG MÙA HẠ
 
Dậy đi nào – mở mắt mà xem
Hạ về rồi sao còn ngủ mãi
Trong yên bình xanh ngát mùa xuân
Nuối tiế
c ư? – đng mơ hồ thế nữa
Quy luật thế rồi, chấp nhận, đón lấy thôi
Tôi cũng vậy cũng tiếc mùa xuân chứ
Yên bình, xanh ngát thế
cơ mà
Nhưng b
n ơi đó chỉ là cảnh sắc
Là cái riêng chỉ có ở mùa xuân
Còn mùa hạ cũ
ng có nét riêng đấy chứ
Nghe tôi nào, cứ mở mắt mà xem
Kìa cuộc số
ng tưng bừng, rộn rã
Cứ sục xôi cháy cả
phượng rồi
Đó, muôn loài c
ũng dậy chào đón
Mùa h
ạ kìa bằng những lời ca
Nhất là ve, vui thật vui hát mãi
Bài hát gia truyền ve hát: ve… ve…
Ôi nhiều lắ
m bao nhiêu điều mùa hạ
Không tin à! Cứ mở mắ
t mà xem…

05/2004
Nguyên Hữu

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Mon Apr 03, 2023 7:54 pm by Nguyên Hữu
KHÚC XUÂN LÒNG
 
Bâng khuâng tôi biết làm sao
Đứng ngây nhìn ngắm đất trời sắp xuân
Chưa đầy mười phút nữa thôi
Tiết trời sẽ đổi, mùa xuân sẽ về…
Kìa, nhà nhà trưng đào nào quất,…
Bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành,…
Kìa, anh say trong hạnh phúc nhỏ
Vợ anh tươi, các con cười ròn quá,…
Kìa, kia nữa – các cụ già vui nữa
Bên cháu con quấn quýt, quây quần
Nói chuyện xuân, kể chuyện những ngày qua…
Và kia nữa, những chàng trai – cô gái
Say bên nhau đi hái lộc xuân
Riêng tôi lặng lẽ, banang khuâng,…
Một chút xuyến xao rồi dâng đầy chua xót
Khi nhìn lại tôi – ôi nghẹn đắng
Một chút tự cao, kiêu căng, hiếu thắng,…
Làm tôi mất cả rồi: cha - mẹ, người thân,…
Cả em nữa, người tôi yêu, tôi nhớ
Để bây giờ đứng buồn giữa xuân vui
Ôi tôi nè – một kẻ sở khanh
Cái biệt danh cả làng ban tặng
Họ đâu hiểu – ngay cả em cũng thế
Tất cả vô tình họ vò xé tim tôi
Để lặng lẽ tôi đi không ai tiễn
Không dám ở nhà để đón một cái xuân
Không dám gặp em để nói lên lời chúc
Vì biệt danh cả làng ban tặng
Vùi dập tôi – họ khinh ghét thằng tôi
Vâng, tôi biết, tôi là người có lỗi
Tôi về đây chỉ muốn chuộc lỗi thôi mà
Họ dửng dưng không ai thèm chấp nhận
Tôi biết làm sao? – lặng lẽ tôi đi
Vì niềm vui của bao người tôi mến
Của mẹ, của cha,… và của cả em yêu
Ôi ngang trái – nỗi oan ai rửa sạch
Tôi chấp nhận lâu rồi
Lại tiếp tục mang thôi
Vì hạnh phúc bao người – riêng mình tôi tủi phận
Đất trời hiểu mà – đừng hắt hủi thằng tôi
Ôi xuân vui – xuân về rồi đấy
Có chút gió xuân về - tôi thấy xuân vui…

05/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Apr 04, 2023 8:00 am by Nguyên Hữu
CHIẾC CỬA SỔ
(Nhất bát nhất)
 
Nhìn
Cánh cửa nửa đêm bung ra khoe bóng
Tối
 
Vô khối những đốm sáng lập loè bên
Ngoài
 
Thêm
Tiếng kít kít khô dầu phát ra từ
Cửa
 
Một
Đám hoang tưởng ôm nhau khi gió thoảng
Qua
 
Đợi
Mãi mà chưa có đứa nào chịu chui
Ra
 
Cơn
Gió pha trò thêm một lần trên cánh
Cửa
 
“Rầm”
Những cánh tay tìm nhau thật là đoàn
Kết
 
Bóng
Điện bật sáng làm cả đám hét toáng
Lên
 
Chủ nhà quát: “Lũ điên mau đóng cửa
Sổ”
 
Cả
Đám tái mào sợ phạt tiền hơn sợ
Ma
 
Mưa
Với gió thật là… vâng, con đóng ngay
Ạ…
 
04-04-2023
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Apr 04, 2023 11:38 am by Nguyên Hữu
TỰ TÌNH
 
Trưa hè gay gắt nắng
Gió đi đâu mang theo những oi nồng
Đuổi theo ta trên con đường xa tắp
Không biết là trên trời vắng lắm
Không áng mây che chút nắng mặt trời…
Gió
Cứ đùa giỡn bên ta
Xoa xuýt chi?
Xoa xuýt gì?
Có biết rằng ta
Người mỏi mệt chân tay đau nhức
Mặt nóng bừng, rát rát gió ơi.
Còn nữa đấy trên người sũng ướt
Chút nước trong người sắp cạn rồi đây
Cổ khô khát
Đôi môi ta phồng rộp…
Sao gió chẳng thương
Gió chẳng tha ta
Sao vẫn mang những oi nồng gay gắt
Ném vào ta những cát bụi ngươi mang
Gió không thấy
Ta
Lẻ loi…
Cô độc…
Trên đường xa trong khắc nghiệt cuộc đời hay sao?
Gió không thấy
Ta buồn biết mấy
Ta lang thang
Lặng lẽ
Ta thôi…
Ta đi nào có ai người bên cạnh
Nhẹ nhàng thấm những giọ mồ hôi
Vã trên chán
Khẽ lăn trên khuân mặt
Rơi xuống đường
Không tiếng động
Thế thôi…
Gió không biết
Trong ta đầy uất ức
Tủi phận nữa nè
Ta
Ta có muốn thế đâu,
Ta phải đi

Tương lai – hạnh phúc
Nào ai người hiểu được ta đâu
Cả gió đấy
Cả nắng trời
Cũng vậy
Chẳng thương ta chút nào
Để ta vẫn bước đi trong tủi phận
Trong khắc nghiệt
Cuộc đời…
Nhưng
Đừng nghĩ vì thế mà ta buông xuôi
Ta
Ta vẫn bước dù hơi tàn kiệt sức
Khát vọng ta nè
Nó thôi thúc
Ta đi…

05/2004
Nguyên Hữu

Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Tue Apr 04, 2023 5:48 pm by Nguyên Hữu
CŨ – MỚI TÌNH YÊU
 
Phải thế chăng tình yêu thời hiện đại
Luôn đổi đời – à, luôn đổi người yêu
Như thế mới là người sành điệu
Với sự kênh kiệu
Ôi giá trị biết bao,
Thì bao nhiêu đó
Chỉ như món đồ
Cũ bỏ…
Hỏng thay…
Đời đầy dẫy
Thiếu chi đâu
Tận dụng…
Người ta chê cười
Không ai nể trọng.
Ôi…
Là thế đó sao?
Tình yêu thật dễ hiểu
Mà ngày xưa
Bao người tự hỏi
Đi tìm
Không lời giải
Vẫn bí ẩn diệu kì…
Vì tình yêu mà bao người chấp nhận
Nào đắng cay, nào ngang trái cuộc đời…
Vì tình yêu mà bao nhiêu người chấp nhận
Chết bên nhau chẳng muốn xa rời…
Vậy mà giờ
Thời đại mới
Phải thế không tình yêu?
Không đúng chứ?
Hay ta cổ hủ
Lạc hậu quá rồi khi ta yêu
Ta chỉ có một người không thay đổi
Ngày lại ngày khắc đậm trong ta
Bóng hình đó, khuân mặt, cử chỉ,…
Xa một phút như ngàn năm không gặp
Cứ nhớ mong sao thể xa rơi.
Ôi…
Ta lạc hậu
Tình ta cũ kĩ
Ừ, thì sao?
Tim ta nhỏ bé
Không rộng thênh thang như người
Nào ai cười
Mặc kệ các ngươi
Với ta thế cũng đủ rồi
Ăn cơn chắc dạ
Phở thời đói ngay
Hạnh phúc, hạnh phúc ở đây
Ở lòng chung thủy
Ở tình này…
Cũ thôi…

06/2004
Nguyên Hữu
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi Wed Apr 05, 2023 9:05 am by Nguyên Hữu
XÓM SỢ VỢ
 
Vợ ai vừa mắng chồng người
Làm mây tan biến khiến trời vút cao
Tớ nhìn dạ thấy nôn nao
Đi ra rồi lại đi vào bất an
Ngõ ngoài đuổi trận gió khan
Chén trà cũng tự đắng oan mất rồi
Nâng lên toan uống lại thôi
Cồn cào lửa đốt đứng ngồi đoái trông
Hỏi mình có chuyện sai không
Sáng giờ lầm lỗi, thẹn lòng gì chưa
Bóng ai thoáng cửa song thưa
Thì ra mụ vợ... à, thưa: vợ về
Giàn hoa thiên lý nhiêu khê
Bên nhà hàng xóm xem bề đổ oan
Vợ cười, cặp mắt lo toan
Còn ta lặng lẽ ngồi ngoan góc bàn
"Nhưng mà..." tiếng vợ chứa chan
"Tự dưng không lửa khói tràn là sao
Ông mà... Dửng mỡ tí nào
Tôi là tôi cắt gián xào nghe chưa"
Rứt câu... Nhạc rộn chanh chua
Phía bên hàng xóm xin thưa toang rồi
Dấu đầu tòi mấy đuôi lòi
Vợ ta nghe tiếng chẳng mời cũng sang
Tích thêm kinh nghiệm rõ rang
Lên le-vờ gấp cho bằng thế nhân
Tớ ngồi chẹp miệng mấy lần
Chén trà đắng ngắt quen dần lại ngon
Thôi thì nhẫn nhịn mà còn
Cứng lên lại thẹn bà con khác tầm
Để cho xóm láng yên tâm
Tớ đành nhịn đấy cho tầm như nhau...
 
05-04-2023
Nguyên Hữu
Re: Thơ Nguyên Hữu
Bài gửi  by Sponsored content
 

Thơ Nguyên Hữu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

Trang 5 trong tổng số 15 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6 ... 10 ... 15  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn Đàn Văn Thơ :: Forum :: Thơ Tác Giả :: Nguyên Hữu-